Nằm viện ba ngày, Giản Thư được ân xá về nhà tịnh dưỡng.
Lúc nằm viện, mỗi ngày Lê Hành phải chạy hai đầu, mặc dù ở phòng đơn nhưng điều kiện giường chiếu dành cho người nhà ngủ lại chung quy cũng giống nhau, Lê Hành ngủ không ngon giấc. Giản Thư nhìn mà đau lòng, sau khi trở về nhà, anh bắt hắn phải nghỉ ngơi một tuần lễ rồi mới để hắn đi làm.
Buổi sáng mỗi ngày, Lê Hành đến công ty giải quyết một số công việc, buổi tối về nhà đúng giờ, cùng Giản Thư ăn tối, sau đó hai người sẽ đi dạo trong vườn hoa của tiểu khu.
Bệnh trầm cảm của Giản Thư hầu như đã không còn ảnh hưởng gì, khỏi hẳn là chuyện không thể, nhưng ít nhất anh không cần phải có người ở bên cạnh trông coi nữa.
Mặc dù anh đã xin nghỉ dài hạn ở trường nhưng dự án trong phòng thí nghiệm vẫn đang được tiến hành, hiện tại điều kiện thể chất và tinh thần đã tốt hơn, Giản Thư bắt đầu nhận một số nghiên cứu từ phòng thí nghiệm về nhà làm, khối lượng công việc không phải rất lớn, nhưng ở một mình cả ngày cũng trải qua vô cùng phong phú.
Đứa bé càng ngày càng lớn nhanh, gánh nặng đè lên thắt lưng của Giản Thư càng ngày càng nặng, ngồi lâu thỉnh thoảng lại đau như bị kim châm, nhưng ngoài đau ra thì không có vấn đề gì khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT