Nếu như lúc trước hắn vẫn có thể tập trung vào tình trạng cơ thể của Giản Thư mà không để ý đến những chuyện khác, thì bây giờ nhìn thấy khuôn mặt ửng hồng kia cũng đủ khiến Lê Hành tâm viên ý mã (*). Giản Thư có lẽ cảm thấy bầu không khí này quá ám muội, bàn tay đang nắm lấy cổ tay Lê Hành bỗng siết chặt, lộ ra sự do dự, anh chuyển dời tầm mắt, không được tự nhiên mím môi.
(*) Tâm viên ý mã: tâm trí bất định, bị xáo động và dễ mất kiểm soát
Tuy nhiên, anh không biết rằng trong mắt Lê Hành, những hành động đó còn hữu hiệu hơn cả thuốc kích dục, không đầy nửa khắc, dã thú bị bỏ đói lâu ngày trong lòng hắn giống như được phóng thích để tìm kiếm thức ăn.
Đầu óc của Giản Thư còn đang lộn xộn thì người trước mắt đã chòm đến, hơi nghiêng đầu hôn lên môi anh, bắt đầu công thành đoạt đất.
Lê Hành chưa bao giờ cảm thấy mình là một người bị t*ng trùng thượng não, độc thân nhiều năm như vậy, hắn chưa từng gặp phải nhu cầu sinh lý nào mà không thể tự mình giải tỏa. Nhưng khi đối mặt với Giản Thư, hắn phát hiện dường như bản thân rất dễ dàng từ bỏ suy nghĩ.
Đôi môi của anh giống như vườn địa đàng: lần trước là hương rượu, nồng độ rượu rất cao, phẩm chất khá tốt, giữa môi và răng đều lưu lại hương thơm êm dịu, ngào ngạt; lần này là mùi thơm đắng của thảo dược, ít đi một chút điên cuồng, nhiều hơn một ít ôn hòa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT