Cuối tháng chín, giai đoạn đầu mang thai của Giản Thư cuối cùng cũng vô hiểm mà trôi qua.
Các công ty nước ngoài không có kỳ nghỉ Quốc khánh, cũng may là dự án mới đã bước vào giai đoạn tiến triển ổn định, ngoại trừ thẩm tra định kỳ thì giám đốc kỹ thuật như Lê Hành cũng không có việc gì khác để làm, vì thế hắn liền chuyển địa điểm công tác từ văn phòng về nhà, chỉ cần không phải là ngày họp quan trọng, thì ở công ty căn bản sẽ không nhìn thấy bóng người của hắn đâu.
Giản Thư nói đi làm kiểu này sớm muộn gì cũng bị đám tư bản người Đức kia sa thải, nhưng Lê Hành không quan tâm, cười nói nếu bị sa thải, hắn sẽ tự mình bắt đầu một sự nghiệp mới, thay vì giãy dụa, đổ mồ hôi sôi nước mắt kiếm tiền cho các nhà thầu vạn ác.
Thuốc chống trầm cảm đã ngưng gần hai tháng, mấy ngày nay tuy không nói ra nhưng trong lòng hai người đều thầm lo khả năng bệnh tình sẽ tái phát.
Giản Thư biết, một phần lớn nguyên nhân mỗi ngày Lê Hành ở nhà nhìn chằm chằm anh là vì hắn sợ chuyện lúc trước xảy ra một lần nữa, thực ra nói cho cùng, chính anh cũng không muốn cảm thụ cảm giác đó lần nào nữa. Người ta nói chết rồi chính là xong xuôi mọi chuyện, nhưng thật ra chỉ những ai từng nếm trải mới biết được để đi đến quyết định kia cần bao nhiêu thống khổ và dằn vặt.
Những ràng buộc không thể cảm nhận được khi còn sống, tất cả đều hiện lên trong đầu ngay vào thời điểm lựa chọn cái chết, căn bản không có cái gọi là quyết tuyệt. Song, ngay cả như vậy, vào thời khắc ấy vẫn sẽ bị tuyệt vọng xâm chiếm, không thể khống chế bản thân bước đến vực sâu, nhìn chính mình như một kẻ sát nhân, vừa đáng trách vừa bất lực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play