Kết quả là không đợi được bác sĩ tới, Giản Thư đã nôn hai lần, không kìm được mà bò lại giường nằm xuống.
Nằm xuống nhưng trằn trọc mãi cũng không ngủ được, hơn nửa tiếng sau khi Lê Hành đi vào thay bình nước nóng cho anh thì thấy anh vẫn đang mở to mắt nhìn trần nhà, trong mắt không hề có thứ gì, thậm chí còn không cảm xúc.
Đã rất lâu rồi, Giản Thư chưa bao giờ như thế này. Tuy thời gian đó anh khá yên tĩnh nhưng là kiểu yên tĩnh chu toàn. Anh niềm nở giao tiếp với bạn bè, lắng nghe mọi người nói chuyện, trong mắt còn mang theo ý cười, thỉnh thoảng bật ra vài câu vàng ngọc cũng đủ để mọi người cười suốt nửa năm.
Giản Thư là một người ít nói nhưng hài hước - Lê Hành đã nghĩ như vậy khi lần đầu gặp anh.
Từ khi nào đã thay đổi? Từ khi nào sự tự ti và cô đơn sâu thẳm ấy lại lặng lẽ bén rễ vào một tâm hồn trong sạch và đẹp đẽ như vậy? Lê Hành không dám nghĩ tới, mỗi lần đều theo bản năng mà hy vọng có thể xóa bỏ sự thật những thứ đó tồn tại.
Đứng ở cửa kêu mấy lần, người trên giường mới thả hồn về chỗ cũ. Lê Hành bước tới, đổi túi chườm nóng cho anh, khi chạm vào chân của Giản Thư hắn mới phát hiện vẫn còn lạnh. Nền tảng cơ thể hầu như không có, tất nhiên lượng máu cung cấp cũng không đủ - đó là những gì bác sĩ nói ngày hôm qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT