Còn chưa đến năm giờ, bầu trời đã có xu hướng tối dần.
Đông chí đang đến gần, mặt trời lặn sớm ở Hồ thành, tựa như màn đêm đột nhiên cưỡng ép chiếm lấy ban ngày, làm cho lòng người đột ngột trầm lặng.
Giản Thư chỉ ngủ có một giờ, một chút tàn dư của ánh sáng lúc hoàng hôn gần như đã bị bóng tối quét sạch. Lê Hành mở cửa sổ xe ra một chút để thông gió, sợ gió thổi lạnh Giản Thư, hắn liền giơ tay chặn lại, không biết có phải do bầu trời bên ngoài đang ảm đạm hay không mà hắn cảm thấy bàn tay giống như bị thổi bay, lạnh đến choáng váng.
Thực ra, buổi đêm mùa đông rất đẹp đẽ.
Tựa như luôn có một tầng hơi nước mỏng manh trên bầu trời, không thể tạo thành mây, cũng không thể rơi xuống đất mà lại giống như đang cách một lớp màn để nhìn bầu trời đêm, ngôi sao, mặt trăng và bầu trời xanh thẫm đều được bao phủ bên trong, trông vô cùng dịu dàng.
Có lẽ là do tư thế ngồi khiến đứa bé bị ép đến không thoải mái, Giản Thư mới ngủ không lâu đã cố gắng muốn trở mình, Lê Hành đưa tay ra giúp đỡ, tay vừa mới đặt lên eo thì anh đã mơ hồ tỉnh dậy, lẩm bẩm nói, "A Hành đi ngủ sớm một chút", sau đó nhắm mắt lại, ngoan ngoãn để Lê Hành giúp mình xoay người sang một bên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play