“Không ổn.” Phi Hồng nghĩ ngợi rồi nói, “Ta và Phùng Hoa mỗi người một vị trí, Sở Cuồng thì chỉ có một nửa.”
“Tại sao lại nói thế?” Phóng viên mở to mắt. “Thứ hạng của Sở Cuồng lão sư còn cao hơn Phùng Hoa lão sư…”
“Phùng Hoa thành danh nhiều năm, số lượng tác phẩm rất nhiều. Ta hoàn toàn đánh giá cao năng lực sáng tác truyện ngắn của Sở Cuồng, nhưng tác phẩm của hắn quá ít, với số lượng truyện ngắn hiện tại thì chỉ đủ để Sở Cuồng chiếm một nửa vị trí mà thôi. Trong lĩnh vực truyện ngắn, Sở Cuồng còn một đoạn đường rất dài phải đi.”
Không liên quan đến Bộ Lạc, Phi Hồng không hề cố ý nhằm vào Sở Cuồng mà hắn thật tâm cho là như thế.
“Ta đã xem qua tất cả những truyện ngắn mà Sở Cuồng viết, cá nhân ta thích nhất là bộ Món Quà Giáng Sinh. Nhưng điều tiếc nuối là Sở Cuồng có chưa tới mười bộ truyện ngắn dù đã tính luôn cả truyện ngắn trinh thám. Sở Cuồng giỏi nhất là sáng tác được ở mọi thể loại, nhưng điều này sẽ dẫn tới việc số lượng tác phẩm ở mỗi đề tài của hắn đều tương đối có hạn…”
Bài phỏng vấn rất dài, vấn đề liên quan đến ba đại thần truyện ngắn mạnh nhất chỉ nói khoảng năm phút, còn lại là thảo luận về tác phẩm mới của Phi Hồng.
Mục đích Phi Hồng nhận lời phỏng vấn chỉ là vì muốn tuyên truyền tác phẩm mới mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT