“Ta lấy nước mắt để tưới hoa, một lòng chỉ muốn làm ngươi phải kinh ngạc! Ta của trước đây giống như chưa từng tồn tại. Trút hết tâm huyết, đến gân xanh cũng hiện rõ, bây giờ ngươi đã nhìn thấy sự tồn tại của ta chưa?”
Cảm giác điên cuồng lan tràn ra từng ngóc ngách trong sân vận động. Lâm Uyên không phải đang hát về mình nhưng bản thân mỗi ca khúc là một loại biểu diễn, hắn biết lúc đó mình phải là nhân vật nào.
Không cần quá tận lực, tiếng hát đã phát ra từ trong tim, giờ phút này giọng hát của Lâm Uyên trở nên khàn khàn:
“Ánh mắt ngươi nhìn ta đừng như nhìn bệnh đậu mùa nữa.”
“Ta không phải là chén trà mà ngươi muốn uống bao nhiêu thì uống.”
“Đừng quên còn có người đang khàn cả giọng hát cho ngươi nghe…”
Lúc này ai còn dám nói vui buồn của con người không tương thông?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT