“Vì Tần Tề Sở Yến thống nhất nên đây là tiết mục âm nhạc được đầu tư cao nhất từ trước đến nay, còn vượt qua cả Thịnh Phóng. Thế nên cha ta mới bảo ta hỏi thử ngài một câu. Một số vị khúc phụ khác đã nhận lời mời, lão sư ngài có thể nói cho ta biết vì sao ngài không muốn tham gia không?”
Tại sao à?
Lâm Uyên cũng không biết. Hắn chỉ biết là mình rất không thích lộ mặt với công chúng, camera sẽ khiến hắn cảm thấy sợ hãi theo bản năng. Rõ ràng khi còn bé Lâm Uyên không hề bị như vậy, chẳng biết tâm lý hắn có vấn đề ở chỗ nào.
“Không biết.”
“…Thật là đáng tiếc.” Lý Lệ Chất không hỏi tới nữa mà cảm khái nói, “Nếu giám khảo cũng có thể giống như ca sĩ, đeo mặt nạ lên thì tốt rồi. Nhưng mà làm giám khảo thì không được đeo mặt nạ…”
“Ừm.” Lâm Uyên thuận miệng đáp, sau đó đột nhiên kinh ngạc ngẩng đầu hỏi, “Ca sĩ có thể đeo mặt nạ khi hát? Đây là quy tắc của chương trình này sao?”
“A?” Lý Lệ Chất bất ngờ hỏi lại, “Sư phụ người không biết sao? Đây là chương trình do hiệp hội văn nghệ hợp tác với công ty chế tác âm nhạc đỉnh cấp của Tần tỉnh, cũng chính là công ty sáng tạo ra Thịnh Phóng. Gần đây trên mạng đều thảo luận rầm rộ về chương trình này, các ca sĩ đều phải đeo mặt nạ khi hát…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play