“Cần biết, xe lửa không phải taxi, đi một chuyến cần bao nhiêu người vận hành? Nào là người lái tàu, người đọc thông báo, người soát vé, người kiểm định chất lượng xe, bảo trì xe… Chưa tính đến xe lửa và đường sắt đều bị mài mòn, chỉ riêng hai khoang xe lửa này thôi, nếu chạy trong một giờ sẽ tiêu hao bao nhiêu nhiên liệu? Cho nên họ sẽ không chạy miễn phí, công ty Sơn Hải cũng không phải là hội từ thiện, nữ sinh cần phải mua vé vào trạm.”
“Giá vé là bao nhiêu?”
“Phóng viên đã tìm hiểu và biết được giá vé khứ hồi là 36 đồng. Ở Sở tỉnh, bỏ ra số tiền này để đi tàu lửa là việc rất bình thường nên giá vé 36 đồng là cái giá rất bình ổn. Hơn nữa còn phải có người soát vé, bán vé, cần tốn không ít nhân lực vật lực.”
Nhìn đến đây, rất nhiều người đều bắt đầu hoài nghi có phải cô bé này có bối cảnh gì không?
Nhưng nữ MC lại nói:
“Chúng ta cho rằng loại đãi ngộ này hẳn là dành cho người có bối cảnh lớn, người bình thường khó mà được hưởng thụ ưu ái này, hơn nữa lại còn kéo dài suốt ba năm. Nhưng phóng viên của chúng ta đã điều tra và phát hiện ra, gia đình của cô bé không hề có quyền thế gì. Trên Lam Tinh, gia đình cô bé thuộc về sổ hộ nghèo, nhà ở vùng sâu vùng xa, nếu không cũng không cần đi học ở nơi xa như vậy.”
“Trong nhân gian vẫn có chân tình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT