“Ta không để tâm lắm.” Lâm Uyên không có nhiều tham vọng với bảng ca sĩ.
Vì chiến trường của Tiện Ngư là bảng âm nhạc, đó mới chính là sân khấu cao nhất của nhạc sĩ Lam Tinh. Dù bất ngờ về thứ hạng trên bảng ca sĩ, nhưng ngẫm lại cũng thấy hợp lý. Năm nay hắn đã phát hành không ít tác phẩm, “Khó niệm kinh' là một ví dụ điển hình.
Tuy Lâm Uyên không tranh đua, nhưng Hạ Phồn lại không bình tâm được như hắn: “Ta không cần biết, ngươi phải giúp ta. Xếp hạng ca sĩ của ta quá thấp, mỗi khi ra ngoài ăn cơm đều bị họ trêu chọc.”
Hạ Phồn và Giản Dịch lớn lên cùng Lâm Uyên từ nhỏ, những người khác còn phải dè chừng nhưng Hạ Phồn lại không sợ.
“Năm đó ta bị ngươi thu âm bài “Trấn cổ tích' suốt một đêm. Vì thế mà làm lỡ mất thời gian phát hành ca khúc mới của ta, khiến xếp hạng mùa giải đó không có tên ta. Chính miệng ngươi còn nói, nợ ta một giải quán quân.”
Chuyện này đã xảy ra từ nhiều năm trước, Lâm Uyên nhớ rõ, nhưng hắn vẫn không nhịn được mà trêu chọc: “Trong nhạc hội Lam, chẳng phải ngươi đã được giải quán quân rồi mà?”
“Không giống nhau.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT