Sáng hôm sau, phòng tổ chức triển lãm mỹ thuật Trung Châu.
Giám đốc bảo tàng Tổ Phong đứng trước cửa phòng triển lãm, thỉnh thoảng đưa mắt nhìn đồng hồ trên điện thoại di động, trên nét mặt không chỉ có sự kích động và thấp thỏm.
Đương nhiên ông ấy phải kích động rồi, sắp tới sẽ có một trăm tác phẩm tranh được vận chuyển đến phòng triển lãm của ông. Tất cả đều do ông phụ trách tiến hành sắp xếp triển lãm.
Thực ra một trăm bức tranh là rất ít, nhất là đối với mội viện bảo tàng nghệ thuật như Trung Châu. Vấn đề ở đây chính là tác giả của trăm bức hoạ kia chính là Ảnh Tử.
Phần lớn các hoạ sĩ đương thời Lam Tinh muốn tổ chức triển lãm, Tổ Phong sẽ không nể mặt đích thân đi đón. Chứ đừng nói là đứng đời trong gió lạnh trước cửa đã hơn nửa tiếng. Chỉ gửi thư ký đến tiếp chuyện đã là vinh dự lớn nhất rồi.
Đây chính là sự kiêu ngạo của người phụ trách phòng triển lãm đỉnh cấp. Nhưng Ảnh Tử thì không giống như vậy, trong giới hội hoạ đương thời chỉ có mỗi tranh của Ảnh Tử là xứng đáng để Tổ Phong chờ đợi.
Tổ Phong từng nhờ vả một số người bạn đại gia của mình, để bước vào được khách sạn Ngư vương triều, chính mắt tận hưởng năm bức tranh hệ liệt Hoạ Hồn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play