Hà Tịch điên rồi, không ai biết hắn bị điên thế nào. Có lẽ vì chiếc khăn tay kia đã trở thành giọt nước tràn ly.
Độc đến đây, Trần Nhạc cảm thấy hoang mang, câu chuyện đã sắp đến hồi kết thúc. Nhưng Trần Nhạc hoàn toàn không nghĩ ra được kết cục của nó sẽ như thế nào.
Điên rồi thôi à? Cuối cùng nhân vật chính Hà Tịch điên rồi hay là tác giả Sở Cuồng điên rồi?
Vì sao lại viết như vậy chứ? Không tìm thấy ánh sáng cũng chẳng có hy vọng nghịch chuyển kết quả. Hà Tịch đánh cược cả đời của mình, đổi lấy cái kết bị điên.
Từ góc độ tác giả khoa huyễn lý giải điều này thì Trần Nhạc không hiểu được. Dù hắn có lấy tư cách một người đọc thông thường thì vẫn chẳng thể giải thích nổi.
Tuyệt vọng đến cùng cực như vậy thì bộ tiểu thuyết này có ý nghĩa gì thế? Chẳng lẽ toàn bộ ý nghĩa của nó chính là cố gắng hết mình cũng không bao giờ thành công sao.
Ngón tay Trần Nhạc thoáng run rẩy, lướt xem nội dung hai trang còn lại. Sau một phút, đôi mắt Trần Nhạc mở to, hơi thở vô cùng dồn dập. Một trận rung động mãnh liệt bao trùm toàn bộ cơ thể hắn, hắn có thể cảm nhận được cơn ớn lạnh truyền đến từ sống lưng, da gà thi nhau nổi lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT