Tôn Diệu Hoả cười khổ: “Trương đổng đùa gì thế? Ta đồng ý bán cho ngươi tranh của Ảnh Tử lão sư thôi, còn hoạ hồn hệ liệt thì ta không lấy được…”
“Được rồi.” Trương đổng thở dài, “Tranh bình thường cũng không sao, tuy tranh bình thường của Ảnh Tử lão sư không bằng hoạ hồn hệ liệt nhưng so với mấy bức tranh kinh điển kia thì vẫn đáng giá hơn nhiều. Ta sẽ chuyển tiền vào tài khoản cho ngươi, tranh thì không thể để người khác giao hàng được, ta sẽ tự mình đến lấy.”
“Được!”
“Tiểu Tôn à, ngươi bật mí cho lão ca biết một chút đi nào, hoạ hồn hệ liệt của Ảnh Tử lão sư thật sự không có hy vọng sao?”
“Trương đổng ngài đừng làm khó ta mà, ta thật sự không có hoạ hồn hệ liệt…”
“Người khác nói lời này thì ta tin, nhưng Tôn Diệu Hoả ngươi thì ta không tin! Thế gian này chỉ có sáu bức hoạ hồn hệ liệt nhưng khách sạn Ngư Vương Triều của ngươi chiếm hết mẹ năm bức rồi! Ngươi có biết có bao nhiêu người muốn đánh cướp khách sạn của ngươi lắm không?!”
“Ha ha.” Tôn Diệu Hoả giả ngu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT