“Đương nhiên là không thể giống 100%.” Thường An thẳng thắn nói, “Nhưng số lượng phân chia giữa các châu thì phải đồng đều, nhất là bây giờ khi Lam Tinh đang trong quá trình thống nhất. Trung châu chúng ta cũng sắp gia nhập rồi, lãnh đạo càng thêm coi trọng sự cân bằng nên yêu cầu chúng ta phải sắp xếp cho mỗi châu đều có cơ hội biểu diễn.”
Lâm Uyên cau mày.
Thường An tiếp tục nói: “Ta biết các vị cảm thấy ấm ức, ta cũng rất lấy làm tiếc nên mới không muốn gạt bỏ tiết mục của các vị mà dùng hình thức khác để giữ lại. Rất mong mọi người lấy đại cục làm trọng, tiết mục của các châu cần phải cân bằng, huống chi ngoại trừ tiết mục của các vị ra thì những tiết mục khác cũng rất thú vị.”
Hắn không ỷ thế hiếp người mà dùng đại nghĩa để thuyết phục.
Lâm Uyên không có cách nào nói lời từ chối, chỉ trầm mặc một lát rồi nói: “Để chúng ta suy nghĩ chút đã.”
“Tiện Ngư lão sư đại nghĩa!” Thường An giơ ngón tay cái lên rồi nói thêm, “Năm nay Ngư Vương Triều phát triển tốt vô cùng, không thiếu gì cơ hội lên sân khấu. Mà các huynh đệ tỷ muội ở các châu khác thì không giống vậy, rất nhiều người đã bắt đầu chuẩn bị cho đêm nhạc cuối năm từ mấy tháng trước. Số lượng tiết mục của Tần châu không ít, coi như là giúp đỡ các châu khác một tay vậy, huống chi ta cũng không bỏ tiết mục của Tiện Ngư lão sư, những ca khúc của ngươi nhất định vẫn sẽ nở rộ trên sân khấu đêm nhạc cuối năm!”
Đối với Tiện Ngư thì chuyện này không có khác biệt gì lớn. Nếu hắn vẫn cố tranh thủ để lên sân khấu thì sẽ mang tiếng là không hiểu chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play