“Ừm.” Trong lòng Lâm Uyên cảm thấy ấm áp. Hắn có thể cảm nhận được Tôn Diệu Hoả nghĩ cho Ngư Vương Triều rất nhiều, lòng trung thành của học trưởng mãnh liệt vô cùng.
Ngẩng đầu nhìn vách tường, Lâm Uyên nhẹ nhàng nói: “Những bức tranh này…”
“Nếu học đệ thích có thể mang về.”
“Không muốn.”
“Học đệ không thích chúng?”
“Ừm.”
“Quả nhiên mời học đệ đến góp ý là chính xác nhất. Trước đó ta không cảm thấy, nhưng nghe học đệ nói mới thấy trình độ của mấy bức tranh này không đủ cao, ta sẽ bỏ đi hết.” Tôn Diệu Hoả gật gù.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play