“Nhưng vẫn mất mặt thật đó.”
“Chứ còn gì nữa, gặp ta ta cũng đội quần chạy.”
Đám khúc phụ cũng bị bài Dạ Khúc vừa rồi làm cho chấn động. So với trình diễn bằng nhạc cụ tao nhã mỹ diệu thì nhạc lưu hành chỉ ở mức cơ sở, nhưng một khúc phụ tài ba có thể phát huy tới mức biến một bài hát lưu hành thành tuyệt phẩm.
Nơi này là Kim Sắc Đại Thính thì sao chứ? Không cần nhạc khúc đàn dương cầm, bài hát lưu hành vẫn có thể khiến không khí bạo nổ!
Trên thực tế, ngoại trừ ca từ quá đẹp đẽ ra thì giai điệu của Dạ Khúc cũng là một tác phẩm vô cùng tuyệt vời. Chẳng trách chân Makoto Itou và Matsushima giống như bôi dầu, đi thật nhanh đầu cũng không ngoảnh lại.
Nhưng mà Lâm Uyên vẫn còn nhanh hơn bọn hắn! Có thể nói hắn đã sáng lập ra lịch sử của Kim Sắc Đại Thính, rằng người biểu diễn ca khúc tan cuộc còn ra về nhanh hơn khán giả!
Dưới lầu, thấy Lâm Uyên ra ngoài đầu tiên, các nhân viên công tác của Kim Sắc Đại Thính đều lâm vào bối rối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT