“Khi nhạc sĩ thắng được liên tiếp mười một mùa giải liên tục thì dù mùa giải tháng 12 có thua đi chăng nữa, nhạc sĩ đó vẫn sẽ được rất nhiều người ủng hộ. Đây gọi là giúp người quân tử hoàn thành ước nguyện.”
“Như vậy cũng được?”
“Ừm, nói tóm lại mùa giải tháng 12 không phải là sân khấu dựa hoàn toàn vào thực lực, ngươi cũng không thể yêu cầu tất cả mọi người đối xử công bằng, khi đa số mọi người yêu thích một nhạc sĩ nào đó, ngươi làm sao có thể bắt bọn họ ngưng ủng hộ người ta? Nếu ngươi là một người mới thì dù bài hát tháng 11 của ngươi thắng ta, người thắng cũng sẽ là ta thôi, bởi vì ta là khúc phụ. Những yếu tố chủ quan này đều có thể sử dụng khi đánh giải, đến lúc đó ngươi sẽ phát hiện có rất nhiều người đang giúp ngươi, đương nhiên nếu ca khúc không đủ chất lượng thì mọi người muốn giúp cũng vô lực.”
“Ừm.”
Hai người trò chuyện rất lâu, cơ bản đều là Lục Thịnh nói, Lâm Uyên nghe. Lục Thịnh cũng không ngại kiểu tính cách trầm lặng ít nói của Lâm Uyên.
Thiên tài đều có cá tính riêng, loại như Lâm Uyên thật ra lại rất hợp khẩu vị Lục Thịnh.
Dương Chung Minh ở bên cạnh vùi đầu ăn cơm, thỉnh thoảng sẽ nói thêm một vài câu. Chỉ có Trịnh Tinh là nhìn Lâm Uyên cùng Lục Thịnh với vẻ cổ quái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play