“Đừng đạo đức giả nữa,” Thiệu Cẩm Kiêu rất tức giận, “Tôi thực sự không hiểu, chú út tôi và Phong Tử đã trúng bùa ngải gì mà đều yêu thích cô như vậy."

“Đừng nói nữa!” Tống Vũ Phỉ tiến tới kéo anh ta, nhưng anh ta chỉ trừng mắt một cái. 

“Còn không cho tôi nói, cô ta là thánh mẫu hay gì? Đừng nhìn tôi như vậy, chẳng phải cô trách Phong Tử sắp xếp cho cô gặp bác sỹ tâm lý hay sao? Chẳng lẽ chính cô còn không biết mình có bệnh à? Để tôi nói cho cô biết, anh ấy giấu cô không chỉ có một chuyện này thôi đâu. Ngày xưa cô chọc phải bọn lưu manh, cô nghĩ xem vì sao mình còn sống đến tận bây giờ, la ai thay cô nhận một cục gạch vào đầu? Trên mạng nhiều câu mắng chửi cô khó nghe như vậy nhưng Phong Tử chưa từng nghi ngờ nhân phẩm của cô chút nào. Nhiều gái Tây mông to eo thon thích anh ấy, không hiểu vì sao anh ấy cứ phải mượn rượu để quên sự buồn phiền trong lòng? Loại tình cảm như vậy tôi nhìn còn phải mềm lòng, nhưng cô thì sao, cô chính là loại người không có lương tâm."

Có lẽ vì tiếng ồn ào nên Đậu Hũ Trúc ở bên cạnh ngẩng đầu kêu một tiếng. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play