Mặt trời ngày mùa hè thật chói chang.
Thời tiết oi bức giống như một cái lồng thủy tinh kín mít, chặn không khí lưu thông và làm áp suất xung quanh hạ xuống thấp, tình cờ đến một nơi tương tự như một bãi đỗ xe ngầm, trộm được một chút sự mát lạnh.
Nhưng giờ phút này, trong bãi đỗ xe như có một cơn gió âm u đột kích, khiến da đầu người ta trở nên tê dại.
Ngôn Trạm lạnh lùng nhìn Nam Chức chăm chú.
Nam Chức bị anh nhìn như vậy thì có chút khó xử, nhưng cô cũng không hề nao núng. Không phải anh nói muốn cho cô ngoại lệ sao? Bộ dạng bây giờ là muốn đổi ý sao?
“Chuyện đó…” Chu Trạch hắng giọng, vành tai đỏ bừng hơi nóng lên: “Xin lỗi, tôi không biết đây là bãi đỗ xe tư nhân. Lúc tôi lái xe vào, là một nhân viên bảo vệ trẻ tuổi cho phép.”
Phương Bác nhìn đội trưởng đội bảo vệ. Đội trưởng nghĩ lại, vội nói: “Là Tiểu Vương mới tới! Cậu ta còn chưa rõ nội quy lắm.”
Sau khi giải thích xong, đội trưởng nhìn Ngôn Trạm, lùi sang một bên giả chết.
Ngôn Trạm tiến lên một bước, hơi cúi đầu xuống, gọng kính kim loại tức khắc lóe lên thứ ánh sáng lạnh lẽo, che đi ánh mắt của anh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT