Nam Chức mất ngủ.
Tây ngốc: [Nói gì thì nói]
Cô trêu chọc: “Ảnh chụp cũng tạm thôi. Em có một người bạn học cũ chụp ảnh rất đẹp, mấy tấm ảnh cậu ấy chụp cho em đẹp như trang bìa của tạp chí vậy.”
Cô đã tỉnh lại vô số lần vào lúc nửa đêm.
rạn san hô
Lần nào cô cũng đi ra phòng khách để kiểm tra cái điện thoại nằm trơ trọi và đang được sạc trên ghế sofa, nhưng chẳng có một cái tin nhắn nào cả.
Anh Trần: [Định hãm hại Chức Chức Tử của tớ sao? Định đi tìm đường chết à]
“Trợ lý Phương.” Nam Chức cười trừ nói: “Anh biết mấy giờ rồi không?”
Nam Chức ngơ ngẩn bước lên máy bay.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play