Ngôn Trạm đón Nam Chức tan làm ở chỗ cũ.
Nam Chức dọn dẹp bát đũa, nói rằng cô sẽ rửa bát.
Nam Chức không kìm được mà bật cười.
Tâm trạng của Nam Chức ngày hôm nay còn tệ hơn cả việc đớp phải con ruồi. Cô chỉ muốn ở một mình, nhưng lại quên mất mình còn có “vị tài xế” này tới đón, đành phải ngoan ngoãn lên xe.
Quýt nhỏ uốn éo trong vòng tay của chủ nhân, một lát sau, nó bắt đầu muốn đi chiếm cứ “địa bàn”.
Lăng Hách thích nhất là xem hai người này tự làm tổn thương lẫn nhau, bởi vì bọn họ đều ngang tài ngang sức, không ai chiếm được lợi lộc gì, cho nên anh ta mới có thể ngồi ăn dưa góp vui, tiện thể buông lời chế giễu một chút.
“Công việc thuận lợi chứ?”
“Ý tôi không phải vậy.” Cô nghịch nghịch móng tay: “Anh nhìn xem, tôi chỉ là một nhân viên bình thường, không thích hợp để đi một chiếc xe cao cấp như này. Tôi sợ nếu đồng nghiệp nhìn thấy sẽ hiểu lầm.”
Ngôn Trạm hạ âm lượng nhạc xuống một chút, hỏi: “Anh có thể nếm thử không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT