Nam Chức đã xem tự mình xem tất cả các bộ phim của Mạnh Hân Dĩnh, cô muốn hiểu rõ hơn về hơi thở, giọng điệu và khoảng dừng khi nói chuyện của cô ấy.
Mạnh Hân Dĩnh và Hàn Xuyên nhìn nhau, rồi tiếp tục nói về phân đoạn này.
“Là…”
Nhưng để ổn thỏa hơn, Nam Chức đã đề nghị với Mạnh Hân Dĩnh để cô được đi theo cô ấy quan sát trong một tuần, như vậy sẽ thuận tiện và trực quan hơn trong việc tìm hiểu thói quen ngôn ngữ của Mạnh Hân Dĩnh.
Nam Chức suýt nữa thì phun nước vào mặt ảnh hậu, vội vàng xoay người che miệng lại.
Nam Chức đỡ trán, nghiêm túc nói: “Em với anh ta chỉ là bạn bè bình thường thôi. Nói chính xác thì là hàng xóm.”
Mạnh Hân Dĩnh đã đồng ý, thầy Trần cũng đặc biệt chấp thuận cho Nam Chức được nghỉ phép một tuần.
Nam Chức đã xem tự mình xem tất cả các bộ phim của Mạnh Hân Dĩnh, cô muốn hiểu rõ hơn về hơi thở, giọng điệu và khoảng dừng khi nói chuyện của cô ấy.
Kể từ khi Ngôn Trạm nói xin lỗi trong nhà hàng gia đình lần đó, tất cả hành động của anh đều đạt đến tiêu chuẩn của “người bình thường”, như vậy không tốt sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT