Nhưng Nguỵ Thành Võ vẫn nhìn anh ta như đuốc, không cho anh lùi bước: “Tôi quen biết cha cậu nhiều năm, mới nói nhiều như vậy, tùy cậu có nghe hay không. Nhưng lần sau, tôi sẽ không khoan dung như vậy nữa. Hôm nay gọi là gì… khiến cho thẩm mỹ của khán giả bị hạ thấp.”
Chúc Hạ ngây người.
Nguỵ Thành Võ rời đi, anh ta vẫn đứng đờ tại chỗ.
Mười phút sau, anh mới nhớ ra phải đi, mới phát hiện bên cạnh còn có một người – Bao Nhuyễn Nhuyễn đang dựa vào thân cây nhắm mắt nghỉ ngơi.
“… Cô vẫn chưa đi sao?” Chúc Hạ nhất thời do dự.
Cô muốn nói gì với anh ta?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT