Chương 52:
Ngữ Văn ngồi xuống, cố gắng tiếp tục câu chuyện của mình, nhưng tâm trí cô vẫn lơ đãng. Bên tai không còn âm thanh gõ bàn phím của Công Nghệ Thông Tin nữa, và điều đó khiến cô không khỏi bồn chồn. Cô liếc nhìn màn hình máy tính của mình, nhưng những dòng chữ dường như không còn tuôn trào như trước.
"Mình đang nghĩ gì vậy nhỉ?" Cô tự nhủ. "Chỉ là cậu ấy không có ở đây thôi mà..."
Ngữ Văn cố gắng tập trung vào những dòng cảm xúc về sự kiên cường, về tinh thần của người dân khi phải đối mặt với mất mát và đau thương, nhưng rồi cô lại ngước nhìn sang chỗ trống đối diện. Hình ảnh Công Nghệ Thông Tin với dáng vẻ nghiêm túc, đôi tay thoăn thoắt trên bàn phím bỗng dưng hiện lên rõ ràng trong tâm trí cô.
"Không biết cậu ấy đi đâu?" cô khẽ nhíu mày, lẩm bẩm một mình. Cảm giác bâng khuâng khó tả, như thiếu vắng điều gì đó quan trọng. Dường như sự hiện diện của anh ấy đã trở thành một phần quen thuộc mà cô không nhận ra, cho đến khi anh ấy không còn ở đó.
Cô nhớ lại những lần hai người tình cờ chạm mặt trong những lần nghỉ giải lao, đôi khi chỉ là vài câu chuyện nhỏ nhặt về công việc hay những đề tài mà Công Nghệ Thông Tin đang say mê. Anh luôn tỏ ra lạnh lùng, ít nói, nhưng lại kiên nhẫn mỗi khi giải thích cho cô về những điều cô chưa hiểu. Mỗi lần anh nói, ánh mắt anh lấp lánh một niềm đam mê không thể che giấu. Ngữ Văn thầm cảm phục sự tận tâm đó, dù đôi khi cô cũng chẳng hiểu được hết những từ ngữ chuyên ngành của anh.
Cô lại nhìn sang chiếc bàn trống một lần nữa, không ngăn nổi một tiếng thở dài. "Không có cậu ấy ở đây, phòng học này bỗng nhiên lặng lẽ đến lạ thường." Cô nhủ thầm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play