Kể tiếp về cặp đôi Ngữ Văn và Công Nghệ Thông Tin (CNTT) nhé. Hai người này có sự đối lập thú vị giữa nghệ thuật ngôn từ và logic lập trình. Cùng xem họ sẽ hoà hợp ra sao! Nhắc nhở nhắc nhở, mã đó không cần đọc cứ lướt đi. Toai thì kĩ hơn, toai thích cách ảnh ít nói bấm bàn phím cạch cạch~
---
Chương 6: Ngữ Văn và Công Nghệ Thông Tin - Từ Ngôn Từ Đến Dòng Mã
Ngữ Văn ngồi bên bàn, chăm chú đọc cuốn sách đầy những trang thơ cổ. Cô là người tinh tế, yêu thích những câu từ đẹp đẽ và giàu cảm xúc. Mỗi câu chuyện, mỗi bài thơ đều mang đến cho cô những cảm nhận sâu sắc về cuộc sống. Cô thường suy nghĩ về cách từ ngữ có thể truyền đạt cảm xúc và ý nghĩa một cách tinh tế.
Ngược lại, Công Nghệ Thông Tin (CNTT) lại sống trong thế giới của những con số và dòng mã lệnh. Đối với anh, mọi thứ đều có quy luật, có logic và cách để giải quyết một cách chính xác. Khi viết code, anh không cần đến cảm xúc hay những ẩn dụ sâu xa; tất cả chỉ xoay quanh việc hệ thống có chạy đúng hay không.
Một hôm, giáo viên ra đề bài:
“Hãy viết một đoạn văn miêu tả cảnh hoàng hôn theo phong cách của Ngữ Văn, sau đó chuyển thể thành đoạn mã lệnh miêu tả cảnh hoàng hôn trong lập trình đồ họa của Công Nghệ Thông Tin.”
Ngữ Văn mở đầu phần của mình một cách nhẹ nhàng:
“Hoàng hôn buông xuống nhẹ nhàng trên bầu trời, từng tia nắng cuối cùng còn sót lại như hòa tan vào sắc đỏ cam của mây trời. Mặt trời từ từ chìm xuống sau những rặng núi xa xăm, để lại bầu không khí mát mẻ và yên bình. Ánh sáng từ mặt trời dần lịm tắt, nhường chỗ cho bóng đêm đang kéo đến, mang theo sự tĩnh lặng và bí ẩn của đêm dài.”
Cả lớp lặng yên, cảm nhận từng từ ngữ mà cô miêu tả. Hoàng hôn qua lời kể của Ngữ Văn thật sống động và thơ mộng.
Nhưng đến lượt CNTT, anh lại có cách tiếp cận hoàn toàn khác. Anh mở máy tính và bắt đầu viết mã lệnh:
#include <graphics.h>
void drawSunset() {
int x = 400, y = 300;
setcolor(RED);
for (int i = 0; i < 50; i++) {
circle(x, y + i, 50 - i); // Vẽ mặt trời chìm dần
delay(100); // Tạo hiệu ứng hoàng hôn
}
setcolor(BLACK);
floodfill(x, y, RED); // Mặt trời biến mất sau núi
}
Anh nhấn Enter, và màn hình máy tính hiển thị cảnh hoàng hôn: mặt trời từ từ lặn xuống phía chân trời, từng vòng tròn đỏ dần nhỏ lại và biến mất, nhường chỗ cho bầu trời đêm. Cảnh tượng này tuy không có những câu từ hoa mỹ, nhưng lại là cách CNTT mô tả hoàng hôn bằng logic và lập trình.
Ngữ Văn hơi cau mày, cảm thấy cách làm của CNTT thật khô khan. Cô hỏi:
“Anh chỉ thấy hoàng hôn là những vòng tròn và màu sắc thôi sao? Còn cảm xúc, ý nghĩa mà cảnh tượng đó mang lại thì sao?”
CNTT cười, đáp:
“Mỗi người có cách nhìn nhận khác nhau. Với anh, hoàng hôn là một hiện tượng tự nhiên, có thể được miêu tả qua màu sắc và hình dạng. Nhưng nếu em muốn cảm xúc, có lẽ chúng ta có thể làm điều này.”
Anh thêm một dòng mã vào:
outtextxy(350, 250, "The sun sets, but it always rises again.");
Màn hình giờ đây không chỉ có hình ảnh mà còn hiện lên dòng chữ: “The sun sets, but it always rises again.”
Ngữ Văn nhìn dòng chữ và mỉm cười. Dù cách tiếp cận của họ khác nhau, nhưng cuối cùng, họ đã tìm thấy điểm chung: ngôn từ và công nghệ có thể kết hợp để tạo ra điều gì đó thật đặc biệt. Cô nhẹ nhàng nói:
“Hoàng hôn có lẽ sẽ đẹp hơn khi được nhìn qua cả đôi mắt cảm xúc lẫn đôi mắt của logic.”
CNTT gật đầu, nhìn vào Ngữ Văn với ánh mắt mới lạ. Từ đó, họ bắt đầu học cách phối hợp giữa sự cảm xúc của văn chương và tính chính xác của lập trình.
---
Bạn thấy chương này thế nào? Rung động chứ?