“Nói đi, ngươi cần gì?”
U Nguyệt Tôn Giả dừng tay đang khép lại truyền tin, nhìn về phía Trần lão đạo.
Bà biết rõ người này không có việc gì thì không đến tòa tam bảo.
Thật là xui xẻo, năm đó sao bọn họ lại kết giao thành bằng hữu được thế nhỉ?
U Nguyệt Tôn Giả nhớ lại chuyện cũ thuở thiếu thời, trong lòng thở dài.
Thôi được, có thể giúp thì giúp vậy.
“Là thế này, ta có một đứa cháu, cũng là đệ tử của ta, có lẽ thời gian này cần phải nhờ ngươi tạm thời trông nom.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play