“Tang sư tỷ, ta cũng cảm thấy trấn Tiểu Khê có điểm không ổn.”
Người lên tiếng trước là Chử Nguyên Châu.
Hắn gõ gõ chiếc quạt xếp trong tay.
“Không phải nói sự kiện mất tích ầm ĩ khắp nơi sao, sao người trong trấn lại chẳng hề bị ảnh hưởng gì? Ta vừa thấy có người biểu diễn xiếc giữa đường phố, náo nhiệt vô cùng, chẳng thấy chút nào vẻ hoảng sợ cả?”
Chử Nguyên Châu chỉ ra sự quái dị ẩn dưới vẻ phồn hoa của trấn nhỏ.
“Đúng vậy, chẳng phải vì vụ mất tích ngày càng nghiêm trọng mới báo cáo lên tông môn sao? Còn có nhóm đệ tử trước đến đây tại sao lại mất tích không một chút tin tức? Nếu trấn Tiểu Khê thực sự yên bình như vậy, sao họ lại không có chút tin tức nào?”
Túc Nguyệt cũng đưa ra ý kiến của mình.
Tang Thanh suy nghĩ một lát, nhìn về phía Tạ Vân Hạc, hỏi:
“Tạ sư đệ, ngươi phát hiện điều gì bất thường sao? Sao đột ngột ngắt lời ta và Ngô trấn trưởng, lại không cho chúng ta đến phủ đệ trấn trưởng? Có phải Ngô trấn trưởng này có vấn đề không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT