Một chiếc siêu xe dừng trước cổng biệt thự Phương gia, Việt Từ liếc mắt một cái liền nhận ra, nhất thời lắc đầu buồn cười, anh khoát tay với Phương Trung Quy, nhẹ sải bước đến gần xe hơi cúi xuống, gõ ngón tay vào cửa sổ xe.
Cửa kính màu đen hạ xuống, lộ ra một gương mặt trầm tĩnh tuấn tú, rõ là Giấm vương châu Á Đại Viên Viên, nhưng nhìn khuôn mặt này, phong độ này, tuyệt đối không đoán được người này có dục vọng độc chiếm mạnh đến mức nào, ngày thường ấu trĩ đến bao nhiêu, tất nhiên mặt đó cũng chỉ thuộc về Việt Từ.
Anh cười trêu ghẹo: “Mới nửa ngày không gặp tôi, đại bảo bối đã nhớ đến chết rồi?”
Phó Bồi Uyên không so đo với anh, hắn mỉm cười khe khẽ, nói: “Lên xe.” Giọng nói không lớn, ngắn gọn mà bá đạo.
Việt Từ vòng sang bên kia, kéo cửa ngồi vào, tùy tiện ngả người ra sau, bỗng cảm thấy thoải mái không chịu được, Phó Bồi Uyên nhìn anh, thản nhiên bảo: “Lái xe.”
Tài xế ngồi trước lái ra ngoài, Việt Từ lười biếng hỏi: “Nào, nói tôi nghe một chút bệ hạ lấy lý do gì để tìm vị trí của tôi mà tới đón?”
Phó Bồi Uyên khó hiểu: “Bệ hạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play