Anh ấy nói, con mèo nhỏ của anh.
Lô Khê thầm cười khổ, hận bản thân không có tiền đồ, đến lúc này rồi mà tim còn đập thình thịch chỉ vì một cái xưng hô, cũng không phải sự vui vẻ đơn thuần mà giống như ăn phải một chiếc kẹo sữa lớn thơm tho ngọt ngào, khi phần bọc đường tan ra trong miệng thì mảnh thủy tinh trong đó cũng lộ ra, cứa vào cổ họng vốn không có bất cứ đồ gì bảo hộ.
Nhưng mảnh thủy tinh và phần bọc đường hòa tan chung với nhau không thể tách biệt, nếu cậu muốn nhấm nháp phần đường ngọt ngào thì nhất định phải chịu bị thủy tinh cứa ra miệng vết thương, cảm giác đau đớn dày vò, khiến cậu vừa ngọt ngào vừa thở không ra hơi.
Cậu hỏi: “Vậy nếu do em tự nguyện thì sao?”
Việt Từ bình tĩnh nhìn cậu, thấy cậu chấp nhất đối mặt với mình chưa từng rời tầm mắt, mới trả lời: “Nếu cậu muốn ra nước ngoài phát triển, anh sẽ không ngăn cản. Hắc Vụ công chiếu xong sẽ đạt được giải thưởng quốc tế là điều không có gì phải lo ngại, tự nhiên cậu cũng sẽ nhờ cơ hội này mà tiến vào tầm mắt của toàn thế giới. Mảnh đất này ở trong nước quả thật quá nhỏ, cậu muốn ra ngoài không có chút nào không tốt. Nghĩ cho tốt rồi nói với anh, nếu thật sự muốn đi, anh có thể cho cậu lời đề nghị chuyên nghiệp.”
Nói xong, chuyển hướng câu chuyện: “Anh hy vọng cậu thật sự tự nguyện muốn ra nước ngoài phát triển chứ không phải là bị ép làm chuyện trái lương tâm.”
Nói cho cùng, anh vẫn lo lắng Phó Bồi Uyên đứng sau lưng gây áp lực lên Lô Khê.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT