“Cậu… cậu Việt?” Nhân viên hóa trang cầm hộp dụng cụ luống cuống đứng ở một bên, nhắc nhở: “Cậu còn chưa hóa trang.”
Việt Từ vừa vào phòng liền mặc luôn trang phục diễn lên ngoài áo sơ mi, đội tóc giả trùm khăn, tùy tiện chỉnh lý rồi khoát tay với cô, nói: “Không cần, trang điểm một lúc là bị mưa trôi hết, huống hồ bên ngoài mọi người đều đang chờ làm việc, không có nhiều thời gian lề mề như vậy.”
Nói xong, đẩy cửa ra ngoài.
Vài diễn viên sắp diễn phụ với anh thấy anh hành động dứt khoát như thế thì chần chừ liếc nhau, đồng loạt từ bỏ ý định giãy dụa, đều cầm lấy phục trang mặc vào.
Người ta là đại minh tinh thân cao thể quý còn không nói gì, bọn họ có gì để so đo chứ, huống hồ cảnh quay sắp tới bọn họ chỉ cần chạy ra đó một chút là xong, người ta mới là người phải diễn trong thời gian thật dài.
Dưới mưa rền gió dữ, mắt cũng khó mở được, cảnh tượng trước mặt bắt đầu nhòe nhoẹt, Phương Trung Quy lấy tay vuốt nước trên mặt, vì nói nhiều quá nên cổ họng hơi khàn, lo lắng hô: “Diễn viên đã đến đông đủ chưa, chuẩn bị quay!”
Đang nói, bỗng có một chiếc khăn mặt rơi xuống đầu che khuất tầm mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play