“Các anh làm gì vậy… Bỏ ra!”
“Có người báo cậu hút thuốc phiện và buôn bán thuốc phiện, cậu Hà Ngọc, mời cậu đi với chúng tôi một chuyến.”
“Ai hút thuốc phiện, các anh có chứng cứ gì, cảnh sát không có chứng cứ mà dám bắt người lung tung trước mắt công chúng à?” Hà Ngọc bị cảnh sát bao vây, nhìn đội cảnh sát tập kích mang hơi thở lạnh lẽo mà hốt hoảng trong lòng, cố gắng trấn tĩnh mạnh mồm mắng: “Buông, nếu không tôi sẽ bảo luật sư tố cáo các anh ngay bây giờ!”
Ánh đèn máy ảnh chớp liên tục, tất cả mọi người dừng chân xem cảnh tượng trước mắt, các loại ánh mắt nhìn qua từ bốn phương tám hướng, bên tai Hà Ngọc là tiếng người ồn ào, y biết y xong rồi, không chỉ trong mắt đám người kia, mà cả vô số khán giả đang ngồi xem trực tiếp trước TV, máy tính.
Nếu hôm nay y bị cảnh sát đưa đi thật, thuốc phiện trong cơ thể bị xét nghiệm ra sẽ bán y, vậy y sẽ không còn đường xoay người, Tần thiếu sẽ không quan tâm y, mà còn là người đầu tiên hạ tử thủ vì làm anh ta mất mặt, cho nên y không thể bị dẫn đi được!
Hà Ngọc định giãy dụa, thậm chí có phần hoảng quá mà nhìn lung tung khắp nơi, cao giọng hét to: “Bảo vệ, bảo vệ đâu, còn không đuổi đám người quấy rối trật tự hội trường này đi! Đuổi… đuổi đi!”
Y thở hổn hển, lại phát hiện mình giống thằng hề nhảy nhót, chẳng người nào để ý y hô hào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT