Việt Từ đi vào, dừng bước cạnh sô pha, mùi rượu say lòng xông vào chóp mũi, anh dời mắt khỏi người đàn ông trong cơn nửa say nửa tỉnh có vẻ phá lệ tùy ý, hạ đường nhìn xuống chai rượu còn một nửa bên cạnh, khẽ cười, trêu chọc: “Hóa ra mới uống nửa chai Vodka à, có vẻ đạo diễn Holos còn cần rèn tửu lượng thêm.”
Holos lười nhác nằm trên ghế sa lông, chẳng ngạc nhiên khi Việt Từ nói toạc thân phận mình ra, nếu người này làm bộ không biết ngoại hình anh ta, anh ta mới hoài nghi người nọ muốn giả vờ cái gì mà ngây thơ với chả ngốc nghếch, càng không thèm để ý bị trêu chọc.
Anh ngáp một cái, cảm thấy hơi lạnh, liền đơn giản đưa tay chỉ cái tủ ở góc phòng, sai như đúng rồi: “Mở ngăn kéo phía dưới, đem thảm lại đây.”
Thái độ tự nhiên tùy ý, hiển nhiên đã quen thói sai sử người khác.
Việt Từ híp mắt nhìn anh ta, người đàn ông có làn da Đức đặc biệt trắng nõn, từng sợi tóc màu vàng tinh nghịch rủ xuống bên má càng làm nổi bật sắc tươi sáng, thái độ sai phái cao ngạo của hắn đặt ở trên khuôn mặt anh tuấn tuyệt đẹp này không hề làm người ta chán ghét chút nào, ngược lại còn mang một loại tao nhã mà biếng nhác như loài mèo. Nói chung người đẹp thì có đặc quyền, mặc dù anh không có ý “muốn đè” đối phương, nhưng bản chất háo sắc hoàn toàn không có lý do từ chối yêu cầu của người đẹp.
Anh nhếch môi một cái, theo ý đối phương xoay người đến chỗ tủ lấy một tấm thảm lông, xúc cảm mềm mại khiến người ta yêu thích không buông tay, đắp ở trên người đúng là sẽ vô cùng thoải mái, nhưng lúc anh trở lại, khi người đàn ông đưa tay định cầm lại ác liệt rút thảm về, khiến tay đối phương bất ngờ không kịp phòng cầm vào khoảng không.
Người đàn ông thu tay, trợn mắt nhìn anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT