Tắm nắng nửa tiếng, Trình Quý Lịch không còn lười biếng nữa, nói phải về nhà dọn dẹp vệ sinh.
Nguyễn Ngưng dẫn cô ấy ra cửa, phát hiện Trình Quý Khoan ở sát vách đang dọn dẹp phòng khách, bởi vì muốn thông gió nên anh mở hẳn cửa ra.
Thấy hai người, anh cảm thấy hơi bất ngờ, nói: “Sao hai người nói chuyện nhanh thế?”
Trình Quý Lịch cười hì hì nói: “Không thể để anh làm việc một mình được.”
Trình Quý Khoan buồn cười: “Không sao, dù sao mặt trời cũng đã mọc, không cần phải làm xong ngay trong hôm nay.”
Xem ra ngay cả anh cũng hy vọng mọi thứ quay trở lại bình thường.
Nguyễn Ngưng suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn lựa chọn im lặng.
Cứ để họ vui thêm một chút đi, ngày mai cô sẽ nhắc nhở hai người họ.
Sau khi quay lại phòng, Nguyễn Ngưng hỏi hệ thống: “Còn bao lâu nữa cha mẹ ta mới tới.”
Lần này cuối cùng hệ thống cũng đưa ra một đáp án cụ thể: “Đúng mười hai giờ đêm nay sẽ đến.”
Nguyễn Ngưng kinh ngạc: “Nhanh như vậy, truyền tống đến chỗ nào, có cần ta đi đón không?”
“Không cần, sẽ truyền tống đến trước mặt ký chủ.”
Nguyễn Ngưng không nói nên lời: “Có phải quá tùy tiện rồi không, ta phải giải thích với người khác chuyện cha mẹ ta đột nhiên xuất hiện ở đây thế nào?”
Hệ thống: “Chèo thuyền đến tìm ngài?”
Nguyễn Ngưng: “...”
Hệ thống nói: “Ký chủ yên tâm, lần này hệ thống chính sẽ can thiệp vào thế giới này, để bọn họ không phát hiện ra điều bất thường, sẽ vô thức tiếp nhận.”
Nguyễn Ngưng cảm thán: “Cha ngươi vẫn mạnh hơn ngươi.”
Bởi vì tối nay cha mẹ cô sẽ đến nên Nguyễn Ngưng quyết định phải dọn dẹp nhà cửa thật sạch.
Trước đây cô cũng sống một mình, lần nào cha mẹ tới thăm, cô cũng phải làm vệ sinh, nếu không sẽ bị mẹ cằn nhằn liên tục hai tiếng.
Còn phải chuẩn bị một ít quà để chào mừng nữa.
Tuy cha của cô không hút thuốc nhưng lại thích uống rượu nên chỉ cần một chai Mao Đài là đủ.
Về phần mẹ, cô đưa mặt nạ cho bà được không?
Không thể thiếu một bàn đồ ăn, từ lúc xuyên qua đến giờ, Nguyễn Ngưng chưa từng tự tay xuống bếp lần nào nên hôm nay cô sẽ thể hiện tay nghề của mình.
Thật ra so với những gia đình khác, nhà của Nguyễn Ngưng khá sạch sẽ, dù sao cô cũng không đốt lửa trong nhà, hơn nữa cũng không có ai đi ra đi vào nhà cô thường xuyên.
Chủ yếu là phải lau sạch bệ cửa sổ và mọi ngóc ngách trong nhà.
Nguyễn Ngưng quyết định giặt rèm, ga trải giường và vỏ sô pha trước, dù sao hôm nay cũng có nắng, có thể phơi khô.
Công việc này rất đơn giản, Nguyễn Ngưng ném những thứ cần giặt vào máy giặt ở trong không gian, sau đó cắm điện máy giặt, nối đường dẫn nước với bể trữ nước ở trong không gian, rồi lại thiết kế một không gian để thoát nước để dễ dàng giặt sạch những thứ có kích thước lớn mà không tạo ra tiếng ồn.
Sau đó, cô bắt đầu lau cửa sổ, cố gắng làm cho chúng sáng sủa và sạch sẽ.
Phải mất tận bốn tiếng đồng hồ mới dọn dẹp và phơi đồ xong.
Nguyễn Ngưng cảm thấy cả người nhức mỏi, cô lôi một chiếc ghế sô pha ở trong phòng khách ra đặt ngoài ban công, ngồi trên đó phơi nắng.
Nhìn căn nhà sạch sẽ của mình, trong lòng cô vô cùng thỏa mãn.
Đến tối, cô lại bắt đầu nghĩ xem nên ăn gì.
Lượng khói bốc lên lúc nấu ăn tương đối nhiều, bây giờ chỉ cần chút ít mùi thức ăn bay ra ngoài thôi cũng có thể kích động cả tòa nhà, về phần không gian dùng để nấu nước, cô vẫn chưa tính đến cái này, hơn nữa không thể nhóm lửa ở bên trong.
Nguyễn Ngưng suy nghĩ một chút, quyết định hôm nay tập trung vào các món hấp là chính.
Tôm hùm và cua hoàng đế là hai món không thể thiếu được.
Cắt một ít thịt lợn, làm thịt chưng cùng sợi miến sau đó phủ một lớp khoai lang lên trên, sẽ càng thơm càng ngọt hơn.
Thêm một tô lẩu vịt, món này là cô tự làm trước khi xuyên qua, mỗi ngày cô có thể ăn được ba tô lẩu vịt, hương vị cũng vừa phải.
Bò hấp có vẻ không ngon, nhưng cô lại không biết chiên bò Wagyu Úc, vì vậy chỉ có thể ăn món đã chế biến sẵn của nhà hàng, vừa thơm vừa đậm đà, ăn chung với cơm rất hợp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT