Sau khi hủy hôn với Trương Thiệu, Diệp Lam quyết tâm thay đổi cuộc đời mình. Cô đã từng là một người phụ nữ yếu đuối, nhưng giờ đây, cô nhận ra rằng cơ hội đã đến. Cô sẽ không để vận mệnh tiếp tục dẫn dắt mình vào những ngõ cụt. Thay vào đó, Diệp Lam sẽ chủ động tạo ra con đường cho chính mình.
Sau bữa tối, khi tất cả đã yên ắng trong nhà, Diệp Lam trở về phòng và khép cửa lại. Cô cần thời gian một mình để suy nghĩ về tương lai và kế hoạch cho không gian bí mật mà cô đã phát hiện ra. Không gian này là món quà mà số phận đã ban tặng cho cô, và cô sẽ không để nó lãng phí.
Khi bước vào không gian, cô cảm nhận được sự mát mẻ và tươi tốt. Cô nhìn quanh và thấy các loại cây mà mình đã trồng đang phát triển mạnh mẽ. Diệp Lam đã tận dụng khoảng không này để trồng nhiều loại cây khác nhau: rau củ, hoa trái, và cả những loại thảo dược mà cô biết đến từ những tài liệu mình đã nghiên cứu.
Hình ảnh của những loại cây non tơ đầy sức sống khiến cô cảm thấy hạnh phúc. Cô bắt đầu đi lại trong không gian, kiểm tra từng cây, mỗi chậu đất như một cuộc hành trình mới. Cô biết rằng không chỉ cần đất và nước để trồng cây mà còn cần kiến thức và sự chăm sóc tỉ mỉ. Nhờ vào những kiến thức tích lũy từ kiếp trước, Diệp Lam đã chuẩn bị sẵn sàng để tận dụng cơ hội này.
“Đây là khởi đầu của một cuộc sống mới,” cô thầm nghĩ.
Cô nhớ rằng trong quá trình nghiên cứu về nông nghiệp, cô đã học được rất nhiều điều về phương pháp canh tác bền vững, phân bón tự nhiên và chăm sóc cây trồng. Với tài nguyên vô hạn từ không gian này, Diệp Lam quyết định sẽ không chỉ trồng cây mà còn phát triển chúng theo cách mà cô chưa từng nghĩ tới.
Khi đang say sưa làm việc, Diệp Lam bất chợt nhớ đến ông Nguyễn - người nông dân lớn tuổi mà cô đã gặp tại chợ hôm trước. Ông không chỉ là một người nông dân dày dạn kinh nghiệm mà còn là một nhân vật có uy tín trong làng. Sự thông thái và lòng nhiệt huyết của ông đã để lại ấn tượng mạnh mẽ trong cô. Cô quyết định sẽ gặp ông một lần nữa, không chỉ để học hỏi thêm mà còn để chia sẻ những gì mình đang làm.
Sáng hôm sau, Diệp Lam chuẩn bị một giỏ trái cây từ không gian để mang tặng ông Nguyễn. Cô biết rằng những sản phẩm từ không gian của mình sẽ khiến ông ấn tượng. Khi đến nhà ông, cô đã nhìn thấy ông đang tưới cây trong vườn. Ông Nguyễn nhìn thấy cô thì cười, ánh mắt ông tràn đầy sự khích lệ.
“Cháu lại đây nữa sao, Diệp Lam?” ông hỏi, giọng nói ấm áp như ánh nắng mai.
“Vâng, ông! Cháu mang cho ông ít trái cây từ… vườn của cháu,” Diệp Lam trả lời, một nụ cười tươi tắn nở trên môi. Cô không muốn tiết lộ về không gian bí mật, nhưng cảm giác hạnh phúc khi thấy những thành quả của mình khiến cô muốn chia sẻ.
Ông Nguyễn nhận giỏ trái cây, nhìn qua một lượt và khen ngợi: “Trái cây đẹp quá! Cháu đã trồng nó như thế nào?”
Diệp Lam không ngần ngại kể cho ông nghe về những hạt giống mà cô đã sử dụng và cách chăm sóc cây trồng. Ông Nguyễn lắng nghe, đôi khi gật đầu tán thành. Cô cảm thấy mình như đang dần trở thành một phần của cộng đồng nông dân nơi đây.
Sau khi trò chuyện một hồi, Diệp Lam quyết định mời ông Nguyễn tham gia vào kế hoạch hội thảo mà cô đã nghĩ đến. “Ông ơi, cháu muốn tổ chức một buổi hội thảo để chia sẻ những kinh nghiệm về canh tác bền vững và kỹ thuật trồng cây mới. Cháu mong ông có thể giúp đỡ và tham gia.”
Ông Nguyễn trầm ngâm một chút rồi đáp: “Đó là một ý tưởng hay. Chúng ta nên mời thêm nhiều nông dân trong làng tham gia để cùng học hỏi. Bây giờ, nông nghiệp đang thay đổi, và nếu chúng ta không bắt kịp thì sẽ rất khó khăn.”
Diệp Lam thấy lòng mình dâng tràn cảm xúc. Cô biết rằng mình không đơn độc trong hành trình này. “Cháu cảm ơn ông! Cháu sẽ cùng ông lên kế hoạch cho hội thảo này.”
Trong những ngày tiếp theo, Diệp Lam và ông Nguyễn cùng nhau chuẩn bị cho hội thảo. Họ gặp gỡ nhiều người trong làng, chia sẻ ý tưởng và kêu gọi sự tham gia. Từ những người nông dân lớn tuổi cho đến thanh niên, tất cả đều cảm thấy hào hứng với ý tưởng của Diệp Lam.
Vào ngày hội thảo, không khí trong làng trở nên sôi động hơn bao giờ hết. Diệp Lam cảm nhận được sự hào hứng từ mọi người, và lòng tự hào trào dâng khi nhìn thấy những nụ cười của những người nông dân xung quanh. Cô đứng trên bục diễn thuyết, ánh mắt đầy quyết tâm, và tự nhủ rằng đây chính là cơ hội để thay đổi vận mệnh của mình cũng như của cả cộng đồng.
“Chào mừng mọi người đến với buổi hội thảo hôm nay! Chúng ta sẽ cùng nhau khám phá những kỹ thuật mới trong nông nghiệp, để nâng cao năng suất và cải thiện chất lượng sản phẩm. Tôi tin rằng với sự hợp tác và chia sẻ kiến thức, chúng ta có thể tạo ra sự khác biệt lớn cho nông nghiệp của thôn này!”
Diệp Lam bắt đầu thuyết trình, chia sẻ về những phương pháp canh tác bền vững, những loại cây trồng mới và cách sử dụng phân bón tự nhiên mà cô đã học được. Mọi người chăm chú lắng nghe, đôi khi hỏi han và chia sẻ ý kiến của riêng họ.
Đặc biệt, trong số những người tham gia, có một nhóm thanh niên đầy nhiệt huyết đứng dậy phát biểu, họ đề xuất các cách thức mới để cải thiện sản xuất nông nghiệp và ứng dụng công nghệ vào việc trồng cây. Diệp Lam thấy rằng sức mạnh của sự hợp tác đã bắt đầu hình thành.
Trong buổi hội thảo, Diệp Lam còn nhấn mạnh về tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường và duy trì sự đa dạng sinh học trong nông nghiệp. “Nếu chúng ta chăm sóc đất đai và cây cối, chúng ta sẽ nhận được những trái ngọt xứng đáng,” cô nói, khiến mọi người phấn khích và đồng lòng ủng hộ.
Khi hội thảo kết thúc, những nông dân trong làng đã ra về với đầy tâm huyết và ý tưởng mới. Diệp Lam cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thấy mọi người đều vui vẻ và hào hứng. Đây chính là bước ngoặt cho cô, không chỉ là để phát triển bản thân mà còn để tạo dựng một cộng đồng vững mạnh.
Nhưng cuộc sống không chỉ dừng lại ở đây. Trên đường về, Diệp Lam cảm thấy có điều gì đó không ổn. Cô đã có một khởi đầu mới nhưng cũng phải đối mặt với những thử thách và kẻ thù trong quá khứ. Trương Thiệu, người đã từng gây tổn thương cho cô, vẫn là một mối đe dọa tiềm ẩn. Diệp Lam biết rằng cô phải luôn cẩn trọng.
Khi về đến nhà, Diệp Lam mở cửa vào không gian. Cô cần bình yên để tiếp tục phát triển và hoàn thiện kế hoạch cho tương lai. Không gian bí mật này sẽ là nơi cô nuôi dưỡng những ước mơ và hoài bão. Cô sẽ không cho phép bất kỳ ai xen vào cuộc sống của mình.
Trong không gian, Diệp Lam quyết định sẽ trồng thêm những loại cây mới và thực hiện một vài thí nghiệm nho nhỏ với các giống cây khác nhau. Cô biết rằng việc nghiên cứu và phát triển sẽ giúp cô có thêm kiến thức và kinh nghiệm, đồng thời củng cố vị thế của mình trong cộng đồng.
Và trong tâm trí cô, hình ảnh về Trương Thiệu và những kẻ thù trong quá khứ luôn hiện hữu. Họ sẽ không dễ dàng từ bỏ, và Diệp Lam hiểu rằng cô phải luôn sẵn sàng để đối mặt với mọi thách thức. Cô sẽ không chỉ thay đổi vận mệnh của mình mà còn bảo vệ những gì mình đã xây dựng.