Còn Lý Hướng Vãn tặng cho Lâm Ngọc Trúc một cây ngọc như ý, xúc cảm ôn nhuận lạnh lẽo, khóe miệng Lâm Ngọc Trúc lập tức nhếch lên: “Đồ vật này rất hợp ý tôi.”
Lý Hướng Vãn bất đắc dĩ liếc nhìn cô một cái: “Đồ tôi tặng, há lại không hợp ý cô.”
Sau đó nhận quà tặng lớn nhỏ khác, nhận đến mức Lâm Ngọc Trúc mặt mày hớn hở nhũn cả tay, lúc đi ngủ suýt chút nữa là cười đến tỉnh lại.
Phen này, không lỗ.
Cách ngày cưới mấy ngày Lâm Ngọc Trúc liền chuyển về chỗ của mẹ Lâm, mẹ Lâm lúc thì muốn cười, lúc thì lại muốn khóc mà thu xếp chăn đệm cưới.
Lâm Ngọc Trúc ngồi trên giường ôm mẹ Lâm đong đưa, lanh lợi nói: “Mẹ già, con gả đi rồi, mẹ phải vui vẻ nhé, dù sao con còn trở về mà. Cuỗm Tiểu Thẩm về cho mẹ nhé?”
Mẹ Lâm vui vẻ nói: “Có cuỗm Tiểu Thẩm về hay không không quan trọng, quan trọng là con mau sinh một Tiểu Tiểu Thẩm, để mẹ hoàn toàn yên tâm đi. Tuổi tác càng năm càng lớn, sinh muộn quá không dễ phục hồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play