Lâm Ngọc Trúc che ngực, kiểu vui mừng sau khi tránh được hố, sau đó cười hì hì nói: “Cũng may là tôi không vội vã thành thân, còn có thể nhận thêm quà từ hai cậu. Ha ha~”
Lý Hướng Vãn và Lý Hướng Bắc cũng cùng nhau tới, Du Thư Hoa nhìn đôi vợ chồng son, nói: “Trước kia đều là bộ ba các cậu đi với nhau, bây giờ cũng tách ra rồi hả.”
Lâm Ngọc Trúc che ngực, vẻ mặt đau khổ, ấm ức nói: “Còn không phải vậy sao.”
Dứt lời, chú rể và cô dâu cũng đi ra, Du Thư Hoa và Phan Phượng Quyên ngoái đầu ra ngắm, sau đó hai người nói với vẻ mặt vô cùng tán thưởng: “Tướng mạo này, chẳng trách Tiểu Tô dù có mượn men rượu cũng phải lấy bằng được, quả là không tệ.”
Lâm Ngọc Trúc nhìn chú út nhà họ Thẩm, gật đầu một cái, gen của người nhà họ Thẩm quả thật là không tệ.
Đang nói đùa thì chợt nghe bên tai truyền tới một giọng nói trong vắt, mềm mại: “Chào cô.”
Lâm Ngọc Trúc phát giác ra là hình như đang nói với cô, quay đầu lại, chỉ thấy một người đàn ông trẻ tuổi có dáng người cao gầy, tướng mạo thanh tú, khá là hào hoa phong nhã đang nhìn cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play