Lâm Ngọc Trúc cảm khái nói: “Tuổi tác lớn rồi, có một số hoàn cảnh nhìn không nổi, trong lòng nhất thời không tiếp nhận kịp.
Lúc ở trên tàu hỏa liền nghĩ, ý nghĩa sống một đời của con người, dù giàu có một phương thì có ý nghĩa gì, sống không mang đến, c.h.ế.t không mang đi.
Tiền cái thứ đồ này ấy, vốn dĩ chính là đủ tiêu là được.”
Lý Hướng Vãn cúi đầu trầm tư một lúc, sau đó ánh mắt sáng ngời nhìn về phía Lâm Ngọc Trúc, nói: “Thì ra là đang ở đây chờ bọn tôi.
Xưa nay hay gài bẫy để lấy lòng người, Lâm Ngọc Trúc, hiện giờ cô đã bắt đầu gài bẫy bọn tôi rồi.”
Lâm Ngọc Trúc cười hì hì, nói: “Sao có thể nói vậy được, tôi đây không phải là sợ mình làm việc thiện quá nhiều, thì nổi trội hơn các cô hay sao.
Đến lúc đó người ta lấy chúng ta ra so sánh, rất không tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT