Mẹ Lâm nhìn khắp phòng một cái, toàn là bạn học của con gái út, làm gì có người ngoài nào, vẻ mặt khó hiểu nói với mọi người: “Ăn hết thì gọi chú Lâm của các cháu tới cho thêm nhé. Cụ bà dì đây không làm phiền các cháu nữa.”
Mẹ Lâm nói xong liền định ra ngoài, Lâm Ngọc Trúc vội giữ mẹ Lâm lại, cười hì hì nói: “Mẹ, đã nói giới thiệu cho mẹ một đại nhân vật cơ mà.”
Mẹ Lâm nhìn con gái, mặt bày ra biểu cảm con lại muốn giở trò vớ vẩn gì vậy.
Lâm Ngọc Trúc liếc nhìn Thủy Vân Tô một cái, cười hì hì nói: “Tô mỹ nhân, ngài sau này không thể gọi mẹ của tôi là dì nữa, phải gọi chị Lâm.”
Thủy Vân Tô: ....
Lâm Ngọc Trúc nói xong vui vẻ cười ha ha, mẹ Lâm khẽ vỗ con gái một cái: “Sao lại đùa như thế, thế thì không cách biệt vai vế rồi.”
Lâm Ngọc Trúc ôm cánh tay, nói: “Gọi dì mới là cách biệt vai vế chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play