Nếu như ban đầu thím Khâu làm việc không tuyệt tình như thế thì Lâm Ngọc Trúc cũng sẽ không ghi nợ đến vậy.
Bạn nói xem vì để khiến cho em trai cô không cưới được vợ, mà lấy chính con trai mình ra đào góc tường, cay độc không cơ chứ.
Thím Khâu bĩu môi, miệng lẩm bẩm: “Cứ khoác lác đi.”
Lâm Ngọc Trúc trợn trắng mắt một cái, vẫy tay với Dương Liễu đã đi ra ngoài, Dương Liễu ngầm hiểu cầm lấy băng ghế, đặt ở bên cạnh Lâm Ngọc Trúc, rồi đứng lên, nhìn thấy thím Khâu ở trong sân của nhà bên, chớp chớp mắt.
Mặc dù không biết là tình huống gì, nhưng không ngăn nổi cô ấy cảm thấy thú vị.
Lâm Ngọc Trúc nhoẻn miệng lộ ra hàm răng trắng sáng, môi hồng răng trắng cười nói: “Thím Khâu thím nhìn xem, đây chính là bạn gái của em trai cháu, thế nào, xinh đẹp chứ? Nhìn xem con gái người ta ở Kinh Đô nè, đến cả buộc tóc cũng đẹp, gọi Tiểu Nguyệt nhà thím ra học tập chút nhé? Ấy? Đúng rồi, Tiểu Nguyệt đã kết hôn chưa ạ? Gả cho nhà thế nào vậy.”
Khâu Nguyệt quả thật kết hôn rồi, gả cho xưởng thực phẩm, phúc lợi phát vào ngày lễ ngày tết đều là thức ăn, ban đầu còn cảm thấy rất tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play