Vòng tay ngọc trắng Dương Chi cứ đeo ở trên tay như vậy, Lý Hướng Bắc còn vui mừng hơn cả Lý Hướng Vãn.
Nụ cười trên môi chưa từng hạ xuống, cứ giống như vòng tay là cho anh ta vậy.
Mẹ Lý nhìn mà thấy ghét bỏ, chỉ hận Lý Hướng Vãn không thể là con gái bà ấy, nhìn con gái nuôi nhà người ta xem, ban đầu ngầu biết bao chứ.
Mấy người trò chuyện một lát sau.
Mẹ Lý cười nói với Lý Hướng Vãn: “Bác không biết nấu cơm lắm, hay là chúng ta ra ngoài ăn đi? Nghe Tiểu Bắc nói, mẹ nuôi của cháu mở một tiệm bán lẩu, không bằng chúng ta tới chỗ bà ấy ăn một bữa. Cũng để cho bác gặp mẹ nuôi con chút, bây giờ hai tay cũng tính là thông gia rồi.”
Cha Lý uống trà mà thiếu chút nữa phun ra ngoài, ho khan một tiếng, kéo mẹ Lý ra nhỏ giọng nói: “Như vậy không được đâu.”
Mẹ Lý đẩy tay cha Lý đang kéo bà ấy ra, cười ha ha nói: “Chúng ta cũng sắp thành người một nhà tới nơi rồi, khách sáo làm cái gì.” Bà ấy nhớ nhung bữa cơm này cũng không phải ngày một ngày hai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play