Tuy rằng chị hai Lâm đã rất thảm, nhưng trong lòng Lâm Ngọc Trúc vẫn rất buồn phiền.
Người trong ký túc xá thấy cô như vậy liền chọc ghẹo, hỏi cô đã gặp phải chuyện khó khăn gì, nói ra để cho mọi người vui vẻ xem nào.
Lâm Ngọc Trúc hừ một tiếng, lật sách soàn soạt.
Ngày hôm sau Thẩm Bác Quận liền tới trường học tìm cô, vừa tới liền hỏi Khâu Minh là ai.
Lâm Ngọc Trúc cười hì hì, lừa gạt nói: “Ai chẳng có chút quá khứ chứ.”
Thần sắc Thẩm Bác Quận đờ ra, u oán nói: “Nhưng anh không có.”
Lâm Ngọc Trúc bị nghẹn suýt thì sặc nước miếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT