Lâm Ngọc Trúc nghe đại khái mọi chuyện, chậc một tiếng.
Thật đúng là trùng hợp đó.
Dù thế nào cũng không để lỡ một đêm.
Nếu như để lỡ mất thì tốt biết bao, ha ha ha.
Lâm Ngọc Trúc một bên chỉ đường về nhà, Thẩm Bác Quận một bên ra sức lái xe.
Chờ sau khi hai người vào sân, khi mẹ Lâm nghe được tiếng còn có hơi sửng sốt, đi ra từ trong phòng chế tác, nhìn thấy Thẩm Bác Quận, lập tức khóe miệng cong lên, tiến lên trước, nhiệt tình cười nói: “Tiểu Thẩm về rồi. Sao không về thăm nhà?”
Thẩm Bác Quận cười một tiếng, nói: “Bây giờ nhà cũng không có người, không gấp ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT