Nếu như ở hậu thế, cô có thể nhiệt tình ôm anh một cái để bày tỏ niềm vui không thể kìm nén được.
Nhưng ở thời đại này, Lâm Ngọc Trúc ngoại trừ cười khúc khích ra thì chỉ có thể cười ngây ngô thôi.
Nếu như thời tiết ở chỗ này đang độ trời xuân tháng ba thì bên kia đang độ tháng chạp giá rét.
Tâm trạng tràn đầy vui mừng của Vương Tiểu Mai đã hoàn toàn biến mất khi nhìn thấy cha mẹ và em trai của mình.
Mẹ Vương có nét khá giống Vương Tiểu Mai nhìn thấy bộ mặt này của con gái, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô ta: "Con có thái độ gì thế. Mấy năm nay không trở về nhà một chuyến, mọi người bôn ba tới thăm con mà con lại có thái độ thế này. Ngay trước mặt con rể mà sao con không biết ngại vậy chứ."
Vương Tiểu Mai mím môi, nói: "Sao mọi người lại tới."
"Nếu như không phải thông gia thông báo rằng con thi đậu đại học, mọi người còn không biết đấy. Con nói thử đi, chuyện vui thế này sao con không nói với người nhà một tiếng, con đang nghĩ gì thế hả. Chỉ biết con đã thi đậu đại học, cũng không biết là trường đại học nào, cho nên chỉ có thể đi tìm con rể. Con còn không hiếu thảo bằng Hồng Quân nữa, dọc đường đi bọn họ chăm sóc mẹ và cha con rất chu đáo, con nhìn lại mình đi. Vừa thấy mọi người đã lạnh mặt. Không biết, còn tưởng là kẻ thù đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT