Cứ trò chuyện mãi lại khiến bạn già cảm thấy thương cảm, trong lòng cha Lâm có chút xấu hổ, cũng không biết nên nói gì để an ủi.
Trong phòng yên lặng hồi lâu, mẹ Lâm mở miệng nói: "Lập Tùng kết hôn, máy may, xe đạp, băng cát sét, đồng hồ đeo tay, vật dụng trong nhà cộng thêm sính lễ, trước sau cũng phải tốn không ít. Lập Dương hiện giờ có thể kiếm được tiền, chúng ta giúp nó một tay, đợi mua được nhà rồi, sau này toàn bộ đều phải dựa vào bản thân nó. Đợi Ngọc Trúc lấy chồng, chúng ta cho nó chút của hồi môn là cũng chẳng còn chuyện gì nữa. Ông nói không sai, còn lại chúng ta cũng nên suy nghĩ cho bản thân, không thể thêm gánh nặng cho bọn trẻ được."
Cha Lâm gật đầu, nói: "Bà đừng thương cảm nữa, bọn trẻ sống tốt quan trọng hơn hết thảy. Nếu như bà không muốn con cái rời xa bà thì trừ phi bà nhét chúng vào lại trong bụng."
Lời còn chưa dứt được hai giây, cha Lâm đã lĩnh một cái tát.
"Càng già càng không nghiêm chỉnh."
"Tôi chẳng phải là học theo cách nói chuyện của con gái chúng ta sao."
"Tôi thấy có mà theo ông thì có."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play