Đến chỗ của Lâm Lập Dương, mẹ Lâm nhìn thấy một sân đầy phế phẩm, căn nhà ba gian không lớn lắm, trong đó còn có một gian được cải tạo thành nhà bếp chẳng ra hình dáng gì.
Cảm giác thấy sự tương phản không phải lớn vừa thôi đâu.
Đến cả Mã Đức Tài cũng xấu hổ cười cười.
Rồi nói: “Dì ơi, điều kiện của chúng cháu có hơi gian khổ đôi chút.” Nói xong, trong lòng chảy ra một đợt nước mắt chua sót.
Anh ta phải kiếm tiền, rồi mua nhà.
Lâm Lập Dương cũng có ý nghĩ như thế.
Mẹ Lâm dịu dàng cười, an ủi nói: “Căn nhà này cũng không tồi, ở quê căn này cũng được coi là nhà tốt rồi.” Chỉ là bị hai người phá hoại không thành hình dạng mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT