Lâm Ngọc Trúc xoay người ở trên giường, lật sách không nói lời nào.
Du Thư Hoa đắc ý cười cười, quay đầu nói với Thi Chiêu Đệ: “Đừng nghe cậu ấy khoác lác, mười câu nói có tám câu đứng đắn đã là không tệ rồi.”
Thi Chiêu Đệ che miệng cười cười, đôi mắt cực kỳ sáng ngời.
Lâm Ngọc Trúc lật người lại nói: “Đều nói đùa thôi, mẹ tôi lúc trước cầm chổi đánh tôi cũng rất nghiêm túc đó.”
Tất cả mọi người trong phòng đều cười ồ lên.
Thủy Vân Tô cầm bút lông trong tay lắc lắc đầu, lại bỏ đi một trang giấy.
Buổi tối sau khi Lâm Ngọc Trúc cơm nước xong, liền đi chỗ Lâm Lập Dương kiểm tra công việc, tuy rằng vẫn là một cái sân nhà đầy phế phẩm, nhưng cũng có tổ chức hơn rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT