Sau khi hai người Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai trở về phòng ngủ, quả nhiên Phan Phượng Quyên nhiệt tình hỏi bọn họ đi đâu vậy.
Lâm Ngọc Trúc mỉm cười nói: “Vào huyện thành đi dạo, tìm được một nơi yên tĩnh, tiện thể ngồi xuống đọc sách. Thoáng chốc thì đã coi đến giờ này.”
Phan Phượng Quyên nở nụ cười, nói với vẻ tôi hiểu mà: “Đọc sách thì dễ dàng quên mất thời gian. Hôm đó tôi ngồi trong thư viện, vẫn chưa cảm thấy đọc được bao nhiêu thì trời đã tối rồi.”
Mọi người đơn giản trò chuyện vài câu, bèn lại người nào người nấy coi sách.
Lâm Ngọc Trúc nghiêm túc ngồi dậy, chăm chỉ đọc sách.
Bên cạnh cô có một đám người cố gắng, áp lực của cô cũng lớn lắm.
Xét theo Lâm Ngọc Trúc có một tấm lòng đồng tình với các đồng bọn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT