Nói chuyện phiếm luôn có thể kéo gần khoảng cách nhất, Phan Phượng Quyên nói xong, Du Thư Hoa buông quyển sách trên tay xuống, cũng tham gia vào chủ đề này.
“Nông thôn mà tôi xuống điều kiện cũng không tốt lắm, toàn núi là núi, muốn lên thị trấn phải leo qua mấy ngọn núi mới có thể đến.
Người dân địa phương sợ nhất không phải thu hoạch vụ thu, mà là vận chuyển lương thực.
Trong nhà tích cóp trứng gà, trèo đèo lội suối mang đến cung tiêu xã, còn bị vỡ mất mấy quả.
Bộ dạng đau lòng đó khiến người ta nhìn mà chua xót không thôi.”
Dứt lời, tràn đầy cảm thán.
Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai mắt to trừng mắt nhỏ một phen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT