Câu nói của Lâm Ngọc Trúc khiến bác gái suy nghĩ cả nửa ngày mới bắt đầu chậm rãi mở miệng nói: "Cô gái à, nơi bác đang sống hiện nay là một tòa nhà hai tầng, tòa nhà này bác không có ý định bán. Thế nhưng trong bác có hai căn nhà một tầng đấy. Có bố cục không khác biệt gì nhiều với căn nhà sát vách của cháu. Bác muốn bán hai căn nhà này đi."
Lâm Ngọc Trúc gật đầu, dáng vẻ không hề gấp gáp, chầm chậm cầm bình nước nóng bên cạnh lên rót cho bác gái một ít nước nóng.
Sau đó mới hỏi: "Bác gái, hai tòa nhà kia của bác hiện giờ có người ở đó sao?"
Biểu cảm của bác gái dần cứng lại.
Thở dài một hơi, hơi buồn rầu nói: "Mỗi một tòa nhà đều có bốn gia đình sinh sống. Trước đây bọn họ đều là đầy. . . Người làm việc nhà cho gia đình bác. Bây giờ nhà cũng trả lại rồi nhưng những người này không có nơi nào để chuyển đi, Sở địa chính nói để bọn họ đóng tiền nhà mỗi tháng. Cô gái, bác cũng không dối gạt cháu, bác với mấy người kia có thù cũ, bác đi đòi lại nhà, bọn họ chỉ biết nhờ cậy chứ không trả. Nếu đổi chủ nhà thì chuyện này sẽ không xảy ra nữa."
Lâm Ngọc Trúc nở một nụ cười ngoài cười nhưng trong không cười.
Bác gái đang muốn để tình hình phát triển theo hướng tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT