Lý Bàn Tử thấy người xung quanh ồn ào, hung tợn trừng mắt liếc nhìn Vương Tiểu Mai một cái, hung ác nói: “Muốn đi học thì mỗi tháng chuyển về nhà hai trăm, bằng không cho cô đẹp mặt.” Nói xong thì chạy như điên.
Thời điểm Lý Bàn Tử xoay người bỏ chạy, hận không thể chạy nhanh rời khỏi nơi đây, quá dọa người rồi...
Lâm Ngọc Trúc tránh ở chỗ tối chậc chậc lắc đầu, anh Bàn Tử rất có khả năng làm ác bá nha.
Mà vị chủ nhiệm kia thấy người ta bị dọa chạy thì thở dài, xoay người nhìn Vương Tiểu Mai đầu tóc lộn xộn, rất là chật vật, ôn tồn nhỏ nhẹ nói: “Lần tới anh ta lại muốn đánh cô, cô cứ hù dọa anh ta.”
Vương Tiểu Mai gật đầu, vẻ mặt bi thương.
Lý Hướng Vãn cười cười cảm ơn với chủ nhiệm, nói: “Chị gái, cảm ơn chị. Vốn dĩ nghĩ rằng chạy đi rồi thì người này không thể đuổi theo. Không nghĩ tới, ngàn dặm xa xôi mà cũng đuổi được tới đây. Cũng không biết làm sao tìm được chỗ bọn tôi ở trọ, làm hại bọn tôi không thể không chạy Đông lủi Tây trốn tránh anh ta. Đợi khi khai giảng...” Tiếp đó thở dài một hơi.
Vị chủ nhiệm kia nhìn hai cô gái đứng ở trong gió lạnh trông rất thê thảm, lại biết các cô ấy đã trúng tuyển đại học thì trong lòng hoàn toàn không có sự phòng bị. Dịu dàng nói: “Nếu như không chê, các cô tới nhà của tôi ngồi một lát đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT